Có những câu nói nghe thì đơn giản, nhưng phải trải qua vài cú vấp, vài lần nằm dài nhìn trần nhà trong im lặng thì mới thật sự thấm. Câu nói “Cuộc sống mà… người tính đôi khi chẳng bằng đời xếp. Quan trọng là ngã thì đứng dậy, mất thì làm lại” là một câu như thế. Nó không phải lý thuyết, không phải triết học cao siêu. Nó là đời. Là trải nghiệm. Là nước mắt giấu sau một câu cười cho nhẹ lòng.
Tôi kể bạn nghe một câu chuyện – câu chuyện của chính tôi, của bạn, hoặc của bất kỳ ai đã từng đi qua những ngày tưởng chừng như không đứng dậy nổi nữa.
1. Những ngày tưởng rằng mình đã “tính được hết”
Hồi trẻ, tôi tin nếu mình chăm chỉ, nếu mình cố gắng, nếu mình chuẩn bị kỹ càng thì mọi thứ sẽ nằm trong tầm tay. Tôi viết ra kế hoạch, đặt mục tiêu, sắp xếp từng việc một như thể đời sẽ ngoan ngoãn nghe theo.
Nhưng rồi cuộc đời nhìn tôi, mỉm cười kiểu nửa thương nửa chọc:
“Con tính thì cứ tính… còn được hay không để đời lo.”
Và đời bắt đầu… “xếp” theo cách riêng của nó.
Dự án tôi kỳ vọng nhất bị hủy trong một cuộc họp 5 phút.
Người tôi tin nhất lại rời đi vào lúc tôi cần nhất.
Khoản tiền tôi dành dụm cho kế hoạch riêng bỗng dưng không cánh mà bay vì một biến cố gia đình.
Lúc đó, tôi mới hiểu, hóa ra chúng ta không điều khiển được nhiều như mình tưởng.
Hóa ra, người tính đâu có bằng đời xếp thật.
Cuộc đời giống như ông thầy hay ra đề bất ngờ. Bạn học chương một, thầy hỏi chương sáu. Bạn nghĩ kiểm tra 15 phút, thầy lại cho kiểm tra một tiết. Bạn nghĩ mình đã ổn, đời cho bạn một cú đánh để nhắc rằng:
“Còn lâu con mới giỏi!”
Nhưng cũng từ đó, tôi học được một bài học lớn hơn:
Cái gì đến theo ý mình chưa chắc đã tốt. Cái gì không theo ý mình chưa chắc đã xấu.
2. Cú ngã làm tôi nằm bẹp vài tháng
Thú thật, có đoạn thời gian tôi không đứng dậy nổi. Tôi từng nghĩ mình mạnh mẽ, ai ngờ một chuyện nhỏ cũng làm tôi lao dốc cả tinh thần lẫn tự tin.
Một buổi tối, tôi ngồi một mình trong căn phòng tối, nhìn cái điện thoại mà không muốn trả lời ai. Cảm giác lúc ấy là:
– Mệt.
– Bất lực.
– Tự hỏi mình đã sai ở đâu.
– Và không biết phải bắt đầu lại từ đâu.
Tôi cứ nằm đó, như thể chỉ cần nhắm mắt thật chặt thì mọi vấn đề sẽ biến mất. Nhưng sáng hôm sau, chúng vẫn nằm nguyên đó, thậm chí còn lớn hơn.
Có người nói với tôi:
“Thất bại cũng là một phần của cuộc đời.”
Tôi gật đầu, nhưng trong lòng lại nghĩ:
“Ừ thì là một phần… nhưng sao nó đau đến vậy?”
Có lẽ ai đã từng gục ngã thật sự mới hiểu cảm giác đó thế nào. Nó không phải đau kiểu chảy máu. Nó là đau kiểu… hụt hẫng. Đau kiểu: “Mình tưởng mình giỏi hơn thế.” Đau kiểu: “Sao mình lại rơi vào đây?”
Tôi từng thất bại, nhưng chưa bao giờ cảm thấy mất phương hướng như lúc đó. Mất niềm tin vào bản thân còn khó chịu hơn mất tiền. Và mất một người mình thương còn đau hơn cả ngã trên đường.
Nhưng rồi, đúng lúc tôi tưởng mình nằm đó mãi, một câu nói cứu tôi:
“Không đứng dậy thì không ai kéo con lên đâu.”
3. Đứng dậy – không phải vì mạnh, mà vì không còn đường nào khác
Ngày tôi quyết định đứng dậy, tôi vẫn còn yếu. Nhưng tôi hiểu một điều:
Không đứng dậy thì đời không dừng lại chờ mình.
Tôi ngồi dậy, mở cuốn sổ cũ, viết vội vài dòng:
“Thất bại thì thất bại, nhưng mình còn sống.
Mất thì mất, nhưng chưa hết đường.
Còn thở là còn quyền làm lại.”
Bạn biết không, người ta không cần mạnh rồi mới đứng dậy.
Người ta đứng dậy để rồi mới mạnh được.
Tôi bắt đầu lại bằng những việc nhỏ nhất:
– Sửa lại góc bàn làm việc.
– Lên lịch những việc cần làm trong ngày.
– Đọc vài trang sách.
– Chạy bộ 10 phút.
– Trả lời một cuộc gọi mà mình đã né mấy hôm.
Và từ những điều nhỏ đó, tôi thấy mình dần ổn lại. Không phải ngay lập tức. Nhưng từng chút một, từng chút một.
4. Mất mát dạy ta hiểu giá trị của “còn lại”
Có những thứ phải mất rồi mới hiểu nó quý.
Có những người phải rời đi mới biết họ quan trọng đến mức nào.
Có những cơ hội tuột khỏi tay rồi mới nhận ra mình đã chủ quan.
Nhưng mất mát không đến chỉ để cướp đi.
Nó đến để dọn đường.
Tôi nhận ra nếu không mất công việc cũ, tôi đã không dám mở lối đi mới.
Nếu không mất một mối quan hệ sai, tôi đã không dành chỗ cho những người đúng.
Nếu không mất niềm tin vào người khác, tôi sẽ không học được cách dựa vào chính mình.
Hóa ra mất mát cũng là một dạng sắp xếp.
Đời lấy đi cái cũ để đưa vào cái mới.
Đời đẩy bạn ra khỏi nơi không xứng đáng để đưa bạn đến nơi dành cho bạn.
Bạn chỉ cần đủ kiên nhẫn để chờ đến ngày mình hiểu lý do.
5. Làm lại – nghe thì mệt, nhưng là đặc quyền của những người còn muốn sống đẹp
Khi đã trải qua đủ đau, bạn sẽ thấy làm lại không còn đáng sợ như lúc mới bắt đầu.
Làm lại nghĩa là:
Bạn đã có kinh nghiệm từ cú ngã cũ. Bạn biết điều gì nên tránh. Bạn hiểu điều gì thật sự quan trọng. Và bạn biết mình mạnh hơn mình tưởng.
Lần đầu làm, bạn dễ sai. Lần thứ hai làm, bạn khôn hơn. Lần thứ ba làm, bạn bình tĩnh hơn. Và sau nhiều lần làm, bạn sẽ thấy: không có gì đánh gục được một người dám bắt đầu lại.
Làm lại không phải là thất bại. Làm lại là bình minh sau đêm tối.
6. Cuộc sống mà… mỗi người đều đang chiến đấu theo cách riêng của mình
Khi nhìn vào cuộc đời người khác, bạn thấy họ ổn. Nhưng bạn đâu biết họ từng sụp bao nhiêu lần. Bạn thấy họ thành công. Nhưng bạn đâu thấy những đêm họ nằm khóc. Bạn thấy họ vui vẻ. Nhưng bạn đâu nghe được tiếng thở dài sau nụ cười đó.
Thật ra, ai cũng có nỗi niềm. Ai cũng có điều tiếc nuối.Ai cũng có vết sẹo trong lòng. Ai cũng từng ngã mà không ai biết. Nhưng cách mà mỗi người đứng lên lại tạo nên số phận của họ. Có người chọn bỏ cuộc. Có người chọn chạy trốn. Còn có người chọn đứng dậy và bắt đầu lại từ đầu.
Bạn thuộc kiểu nào, là do bạn chọn.
7. Cuối cùng, điều quan trọng nhất không phải là bạn ngã bao nhiêu lần…
… mà là bạn đứng lên thêm một lần nữa.
Cuộc đời này vốn dĩ không dịu dàng. Nhưng nó cũng không tuyệt vọng như bạn nghĩ. Nó cho bạn bão, nhưng cũng cho bạn cầu vồng. Nó cho bạn đau, nhưng cũng cho bạn cơ hội chữa lành. Nó làm bạn mất, nhưng cũng cho bạn thứ khác để bù lại.
Điều quan trọng là bạn đừng từ bỏ. Ngã thì đứng dậy. Mất thì làm lại. Đau thì cho mình thời gian.Buồn thì cho mình một góc riêng. Nhưng một khi đã ổn, hãy bước tiếp – vì đường phía trước vẫn còn dài.
Bạn không cần giỏi ngay. Bạn chỉ cần không dừng lại.
Vì “cuộc sống mà”…
Đời không bao giờ xếp cho ai một cách dễ dàng, nhưng luôn xếp cho ai biết kiên trì một con đường để đi tiếp.
Thông tin liên hệ
Zalo/Hotline: 0982 124 440
Website: mrduong.vn
Fanpage: MrDuong.vn

- Sapphire – Viên đá quý xanh hoàng gia tượng trưng cho trí tuệ và 1 sự trung thành
- Ngẫm “Tâm qua khỏi cửa, tướng liền biến mất”
- Tử vi tuổi Mậu Thìn 1988 năm 2026 – Dự báo vận hạn toàn diện về công việc, tình duyên, sức khỏe & tài lộc
- Bí mật của màu đỏ và luân xa gốc – Muladhara
- Giai thoại về Nikola Tesla, vị thần giữa loài người













